Suy Niêm Phúc Âm Chúa Nhật II Quanh Năm B
Ở VỚI, Ở LẠI VÀ Ở TRONG ĐỨC GIÊSU KITÔ
============================ (Ga 1:35-42)
Thánh Augustino sinh ngày 13/11/354 tại Algerie (Bắc Phi). Thân phụ là ông thị trưởng Patricius, thuộc dòng dõi gia tộc quyền quý và mẹ ngài là Monica, một tín hữu Công Giáo đạo hạnh, gương mẫu và giầu nhân đức. Biết rõ chồng và con trai là người khô đạo, bà Monica ngày đêm kiên trì kinh nguyện với một tình yêu không mỏi mệt, nhẫn nại tìm đủ cách để mở lòng phu quân và cậu trưởng nam tìm về nguồn Chân Thiện Mỹ. Khi ấy, Augustino 19 tuổi, là một giáo sư triết học lỗi lạc. Sự thành công trong học vấn đã kiến tạo cho cậu một chỗ đứng vững vàng trong xã hội.
Augustino luôn khát vọng tìm kiếm sự khôn ngoan chân thật. Khi nghe triết gia Cicero hùng biện về giáo thuyết của phái Manikê, cậu đã bị thu hút và thuyết phục gia nhập giáo phái ấy. Càng thấu suốt lạc thuyết ấy, Augustino càng rơi vào tình trạng nghi nan bất định. Cuối cùng năm 383, cậu quyết định sang Italy lập nghiệp khi cuộc đời bước sang tuổi 29. Tại Milan, chàng có dịp tiếp xúc với Ambrosio, vị giám mục thời danh của giáo phận ấy. Những bài giảng của thánh Giám Mục đã dần dần chữa lành Augustino khỏi thuyết duy vật của phái Manikê. Và cơn khủng hoảng niềm tin trong cậu đã chấm dứt.
Đêm Phục Sinh năm 387, Augustino lãnh nhận phép Rửa Tội tại nhà thờ chính tòa GP. Milan. Niềm vui và bình an tràn ngập tâm hồn chàng khi Augustino cầm sách Thánh đọc thư thánh Phaolo gửi tín hữu Roma: “Anh em hãy mặc lấy Đức Giêsu Kitô, đừng chiều theo tính xác thịt mà thỏa mãn các dục vọng” (Rm 13:14). Sau ba năm trở lại là con Chúa, Augustino đã thụ phong linh mục năm 36 tuổi, rồi nhận chức Giám Mục năm 41 tuổi. Ngài tâm sự với Chúa: “Con đã yêu Chúa quá muộn màng, ôi Đấng Tốt Đẹp rất cổ kính và rất tân kỳ! Con đã yêu Ngài quá muộn!”.
Suốt những ngày tháng sau đó, Augustino không ngừng cầu nguyện, đọc và tìm hiểu Kinh Thánh, lắng nghe lời Chúa liên tục; đến nỗi thánh nhân phải thốt lên: “Lạy Chúa! Chúa đã dựng nên con cho Chúa và tâm hồn con luôn khắc khoải cho đến khi được nghỉ yên trong Chúa” (sách Tự Thuật I).
- Tin Mừng hôm nay, hai môn đệ Anrê và Gioan cũng khát khao đi tìm Đấng Messia. Và sau khi được người Thầy là Gioan Tiền Hô chỉ dẫn, cả hai đã gặp được Chúa Giêsu. Họ đã đến xem chỗ Đức Kitô cư ngụ cùng ở lại với Chúa ngày hôm ấy. Tâm trí họ đầy an hòa vui sướng.
- Cũng thế, Augustino cả một đời say mê triết học, luôn khát khao đi tìm nguồn Chân Lý đích thực. Và Augustino chỉ thỏa mãn Mơ Ước đó khi ông được nghỉ yên trong Chúa.
Ta cùng suy niệm:
- Đến ở với Chúa Giêsu.
- Cùng ở lại bên Chúa Giêsu.
- Được ở trong Chúa Giêsu.
A. Đến ở với Chúa Giêsu.
Được Thầy Gioan Tiền Hô giới thiệu Đấng Messia là “Chiên Thiên Chúa”, hai môn đệ Anrê và Gioan đã mau mắn đi theo Chúa Giêsu ngay lập tức. Cả hai đến hỏi Chúa: “Thưa Thầy! Thầy ở đâu?”. Chúa trả lời họ: “Hãy đến mà xem” . Anrê và Gioan đều đến xem và ở lại với Chúa ngày hôm ấy.
- Họ đã quan sát nơi Chúa ở: học hỏi, làm quen sinh hoạt và biết được sứ vụ cao cả của Chúa.
- Họ tập thích nghi sống với Chúa: “cáo có hang, chim có tổ, Con Người không chỗ tựa đầu”.
Ta thấy, hành động “đến ở với Chúa Giêsu” là một khởi đầu cho hành trình dấn thân đi theo Chúa.
- Philipphe là môn đệ ở với Chúa đã lâu nhưng ông vẫn không phôi phai được thắc mắc: “Xin Thầy tỏ lộ cho chúng con thấy Cha, như thế là chúng con mãn nguyện” (Ga 14:8).
- Được bạn thân giới thiệu, Nathanael cũng đến gặp gỡ Chúa và ở lại với Ngài. Ông không ngớt dâng lời chúc tụng Chúa: “Chính Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel” (Ga 1:49).
- Thậm chí, khi Anrê giới thiệu em trai mình đến gặp và ở với Chúa, Chúa đã nói lời tiên báo: “Anh là Simon, con ông Gioan, anh sẽ được gọi là Kêpha (tức là Phêrô)” (Ga 1:42).
- Với lòng mộ mến Chúa, thầy biệt phái Nicodemo tìm đến với Chúa ban đêm (Ga 3:2), thích thú say mê đàm đạo với Chúa, học với Ngài những điều hay lẽ phải.
- Khi Chúa đến thăm tư gia nhà họ, chị Maria không ngại ngồi bên chân Chúa để ở với Ngài. Chị được Chúa khen “Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi” (Lc 10:42).
- Tại Cana, đôi tân hôn được diễm phúc đón Chúa đến với họ. Giữa bầu khí vui vẻ của bữa tiệc, Chúa ban tặng cho họ rượu ngon đầy tràn chan chứa (Ga 2:9). Họ vui vì được Chúa ở cùng.
- Ngay trên cây thập tự, anh trộm lành may mắn nhận ra Đấng Cứu Độ đang ở ngay bên mình. Với niềm tin chân thật vào Chúa, anh được Chúa dành một chỗ nước Trời cho anh (Lc 23:43).
Quả thật, được ở với Chúa là một hồng phúc lớn lao. “Giêsu ơi ! Ở cùng con luôn mãi. Chúa lìa con, con biết đâu nương nhờ?”. Có Chúa ở cùng và được ở bên Chúa: ôi hạnh phúc nào hơn.
B. Cùng ở lại bên Chúa Giêsu.
Năm 20 tuổi, chị Faustina Kowalska người Ba Lan xin gia nhập dòng Các Nữ Tu Đức Trinh Nữ Rất Thánh, Mẹ của Lòng Thương Xót. Chị có lòng sùng đạo cao độ, đức tin nổi bật, sự vâng phục đơn sơ. Suốt 13 năm sinh hoạt ở trong Dòng, chị luôn lặp đi lặp lặp lại lời này: “Nơi Chúa Giêsu, có tất cả sức mạnh của tôi”. Đúng vậy, Chúa đã ban cho Chị nhiều sự lạ: được ơn mạc khải, được thị kiến thấy Chúa, được nhận các Dấu Thánh của Chúa và cả ơn tiên tri nữa. Chiều ngày 22/02/1931, Chúa Giêsu hiện ra với Chị tại phòng riêng tu viện ở thành phố Plock. Ngài dạy Chị vẽ bức tranh theo lời Chúa chỉ dạy. Từ đó, bức ảnh này chiếm một địa vị nồng cốt trong việc tôn sùng Lòng Chúa Thương Xót.
Bức ảnh diễn tả lại hình Chúa Giêsu Phục Sinh với bàn tay ban phúc lành. Chúa nói với chị: “Con hãy vẽ một bức ảnh kiểu mẫu mà con đã thấy. Rồi con ghi dưới bức ảnh này: Lạy Chúa Giêsu con tin cậy Chúa. Cha muốn rằng: Ảnh này được tôn kính trước hết trong nhà nguyện của chúng con và sau đó, trên toàn thế giới”.
- Chăm chú ở bên Chúa mỗi ngày khi cầu nguyện, nữ tu Faustina vui mừng được thấy Chúa.
- Càng vinh phúc hơn, Chúa dùng Chị như khí cụ phổ biến Lòng Chúa Thương Xót khắp địa cầu
Nhiều người trong dân Israel cũng may mắn được kết hợp gần gũi với Chúa trong đời sống của họ.
- Được ở bên Chúa ba năm suốt hành trình Chúa rao giảng Tin Mừng, tông đồ Giacôbê can đảm chịu chém đầu, để uống trọn chén đắng tuyên xưng đức tin vào Chúa (Cv 12:2).
- Được Chúa chữa lành khỏi cơn sốt mỏi mệt, bà nhạc mẫu thánh Phêrô ra sức phục vụ Chúa và các tông đồ (Mc 1:31), tiếp tục bám theo Chúa trên đường truyền giáo.
- Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, Maria Madalena cứ quanh quẩn bên mồ Chúa mà khóc vì bà nghĩ rằng ai đó đã lấy mất xác Thầy. Chợt đôi tai bà nghe tiếng Chúa gọi tên mình rất thân thương (Ga 20:16), Maria mới bừng tỉnh niềm tin rằng “Chúa đã sống lại” thật rồi.
- Đang ngồi bàn thu thuế, Lêvi bất ngờ được nghe tiếng Chúa mời gọi. Dự chung bàn tiệc với Chúa, ông thổn thức với tiếng gọi trời cao, sẵn sàng lên đường đi theo Chúa (Mt 9:9-13).
- Trèo lên cây sung để mong thấy Chúa rõ ràng, Giakêu ngạc nhiên khi Chúa muốn ở lại nhà ông. Càng vui sướng hơn khi cả gia đình ông nhận Ơn Cứu Độ của Chúa tặng ban (Lc 19:1-10)
- Trân trọng mời Chúa dự tiệc tại nhà mình, ông Simon học được bài ca của lòng Mến Chúa cao độ, vì ai “có lòng mến Chúa nhiều thì sẽ được tha thứ nhiều” (Lc 7:36-50).
- Ở bên Chúa suốt nhiều năm Ngài đi truyền giảng Tin Mừng khắp nơi, nhóm phụ nữ đạo đức (Maria Magdala, Gioanna, Susanna và các bạn) đã không ngại hy sinh dâng cúng mọi của cải mình có, để phục vụ công cuộc truyền giáo của Chúa & các tông đồ (Lc 8:1-3).
Ở với Chúa, đã là một hồng phúc tuyệt vời. Ở bên Chúa, càng cao trọng hơn nữa khi ta được chiêm ngắm, được lắng nghe cùng chứng kiến bao việc lạ Chúa làm. Thật sung sướng biết bao!
C. Được ở trong Chúa Giêsu.
Có một đoạn phim ngắn được chiếu trên đài truyền hình Paris (Pháp) cách đây đã lâu. Trước hết người ta thấy trên màn ảnh nhỏ có một bàn tay xinh xắn, nõn nà đang tỉ mỉ săn sóc một vết thương bị lở loét
trông thật ghê sợ. Tiếp đến họ thấy rõ hơn cảnh một nữ tu đội voan chùm trên đầu đang phục vụ người bị bệnh phong đó. Đoạn màn hình cho thấy một vị khán giả đang chứng kiến cảnh tượng ấy với người phóng viên bên cạnh. Vị khán giả nói: “Có cho tôi 1000 francs tôi cũng không bao giờ làm công việc ghê tởm như thế”. Cuối cùng là cảnh chàng phóng viên hỏi chị nữ tu đã chăm sóc bệnh nhân: “Xin hỏi soeur đã phục vụ các bệnh nhân ở đây lâu chưa?”. / “Thưa, tôi đã làm việc ở nhà thương gần 20 năm”. “Thế mỗi tháng soeur nhận được thù lao bao nhiêu?”./ “Thưa, không có đồng nào cả”. Câu hỏi tiếp theo: “Có người nói: dù ai cho họ 1000 francs, họ sẽ không bao giờ làm việc đó. Vậy tại sao soeur lại sẵn lòng làm công việc như thế không công suốt gần 20 năm qua?”.
Người nữ tu trả lời: “Tôi cũng thế. Có ai biếu tặng tôi 1000 francs, tôi cũng không muốn vì đồng tiền mà làm việc ấy. Thật ra chính do lòng Mến Chúa Giêsu mà những bệnh nhân này là hiện thân của Ngài, nên tôi sẵn sàng làm tất cả mà không cần bất cứ một thù lao trả công nào hết!”.
- Có Chúa ở trong mình, người nữ tu không ngại hy sinh phục vụ các bệnh nhân khốn khổ.
- Các bệnh nhân chính là hình ảnh, là hiện thân một Chúa Giêsu đang chịu khổ nạn trong họ.
Vì vậy, để cảm nhận được “Chúa đang ở trong ta, ta ở trong Chúa”, thiết nghĩ cần có con mắt đức Tin.
Đi theo Chúa, nhóm Mười Hai tông đồ một khi đã có Chúa ở trong mình, thì họ đâu sợ khó khăn gì?
- Tông đồ Anrê: can trường chịu giang hai tay hai chân cho thế quyền đóng đinh mình vào thập
tự hình chữ X, mạnh dạn tuyên xưng niềm tin vào Chúa.
- Tông đồ Gioan: trực diện theo chân Chúa trên đường thánh giá, chứng kiến Thầy Chí Thánh
hấp hối, nói lời di ngôn với mình từ trên thập tự. Ông can đảm theo Chúa đến
cùng, không sợ quân dữ uy hiếp, đe dọa, làm mọi sự khó dễ với mình.
- Tông đồ Bartolomeo: cam chịu bị xẻo thịt da đau đớn vì muốn trung thành với đạo Chúa.
- Phó tế Laurenso: thân xác ngài bị trói nằm trên giường sắt, chịu nung nóng nướng phỏng đau
đớn nhưng miệng vẫn ca tụng Chúa luôn luôn.
- Linh mục Marchand Du: bị triều đình nhà Nguyễn kết tội bá đao vì dám công khai rao truyền
đạo Chúa. Từng hồi trống chiêng nổi lên, từng nhát dao xẻ thịt ngài nhức
nhối. Thân xác Cha bị cắt ra làm trăm mảnh cho đến chết.
Với lòng mến Chúa trung kiên, các vị tử đạo đã “xem cái chết nhẹ tựa hồng mao”. Họ sẵn lòng đánh đổi sự sống tạm bợ đời này để tin chắc sẽ đạt được cuộc sống vĩnh cửu mai sau trong cõi phúc đời đời.
Nhìn lại cuộc gặp gỡ trực tiếp của hai môn đệ Gioan Tiền Hô với Chúa hôm nay, ta thấy:
- Bước đầu Gioan và Anrê đến ở với Chúa Giêsu: quan sát, thử luyện, làm quen… thích nghi.
- Bước kế tiếp Gioan và Anrê ở lại cùng Chúa: học hỏi, lắng nghe, làm việc…. thực tập.
- Bước sau cùng, Gioan và Anrê ở trong lòng Chúa: thấm nhập, xác tín, trung thành… sống thật.
Tóm lại: còn đi theo Chúa (ở với, ở lại) còn gian nan => Chỉ khi được (ở trong) Chúa, mới cảm thấy an toàn.
D. Lời Nguyện kết thúc.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể !!!
Lời xác tín của thánh Phaolô: “Đối với tôi, sống là Đức Kitô và chết là một mối lợi”(Pl 1:21)
như một nhắc nhớ con mỗi ngày: có sống là sống với Chúa và có chết cũng là chết trong Chúa.
Xin giúp con mỗi ngày luôn bước đi theo Chúa: trong Giáo Lý Công Giáo và Giáo Huấn Giáo Hội,
luôn được ở trong Chúa: bằng nguồn sống Lời Chúa và thần lương Thánh Thể.
Có như thế, “con sống nhưng không là con sống, mà là Chúa sống trong con”. AMEN.
=========================================================================
Fr. Dominic Dieu Tran, SDD.