Suy Niệm Phúc Âm Chúa Nhật XXV Thường Niên B
THÍCH ĐƯỢC LỚN NHẤT, ĐẠT ĐỊAVỊ ƯU TIÊN
============================== (Mc 9:30-37)
Nhân dịp nghỉ Hè, năm thành viên của một gia đình nọ đi nghỉ ngơi và vui đùa trên một bãi biển. Các đứa bé đang tắm nô đùa, nghịch ngợm xây những lâu đài bằng cát. Cách đó không xa, một bà cụ già gầy còm, tóc rối bù, áo quần rách rưới bất ngờ xuất hiện: bà vừa đi, vừa nói lảm nhảm, tay cúi xuống nhặt từng vật liệu trên bãi cát, đọan bỏ vào một bao bị. Bố mẹ các bé liền kêu con cái họ lại, nhắc chúng tránh xa bà cụ già. Bà cứ tiếp tục đi đến gần chỗ họ: nhặt đồ bên trái rồi quay sang phải, mỉm cười với gia đình du khách. Buồn thay, thái độ thân thiện của bà, vẫn không được ai đáp trả, cởi mở.
Vài tuần sau, khi đọc các tờ báo địa phương, họ mới hay: người đàn bà già yếu rách rưới đó, đã bỏ những ngày tháng ròng rã, hy sinh đi nhặt từng mảnh vụn vỏ chai, thanh sắt rỉ sét … sót lại trên bãi biển, hầu giúp các em bé đi tắm biển, chạy nô đùa không để ý dễ bị thương tổn.
Một nhân cách lớn ẩn hiện trong một con người bình thường, không ai thèm chú ý.
Một hành vi cao cả, ẩn giấu trong một tâm hồn cao thượng, chỉ biết làm đẹp cho đời và cho mình.
Trên đường tới thành Capharnaum hôm nay, các tông đồ không ngớt tranh luận với nhau xem ai trong nhóm Mười Hai là người lớn hơn cả. Chúa đã nhấn mạnh cho họ biết “Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết và làm người phục vụ mọi người”(Mc 9:35).
A. Những tham vọng xuất hiện trong Kinh Thánh.
- Cain ghen tức với Abel, vì của lễ thơm ngon mà ông dâng lên Thiên Chúa bị chối từ. Là anh trai của Abel, ông không muốn chịu thua thiệt danh dự, nên nhẫn tâm sát hại em mình (St 4:8).
- Mười môn đệ khó chịu với hai anh em Giacôbê và Gioan, khi cả hai đến xin Chúa cho một anh ngồi bên tả và một anh ngồi bên hữu trong vinh quang nước Chúa (Mc 10:37.41).
- Các thầy Biệt Phái quan trọng hóa danh vị ưu việt: thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, ưa chiếm ghế đầu nơi hội đường, mong người khác chào hỏi giữa phố phường (Mt 23:6-7).
Mong được chú ý, mong có đặc quyền, đặc lợi luôn là những khát vọng không cùng trong con người.
B. Với Chúa Giêsu: làm lớn là phục vụ, lãnh đạo là tôi tớ muôn người.
Theo chân Chúa Giêsu đi truyền giáo, các tông đồ cũng không thể nào không ẩn giấu một cao vọng nào đó. Linh mục Joseph Donders đã tưởng tượng đầu óc một vài ông suy nghĩ như sau:
- Phêrô: “Tôi là Đá Tảng, cầm chìa khóa nước Trời, tất nhiên tôi phải là người lớn nhất”.
- Anrê: “Tôi là người theo Chúa đầu tiên trước các bạn, lẽ dĩ nhiên, tôi phải được vị thế ưu tiên”.
- Gioan: “Tôi là kẻ tựa đầu bên ngực Chúa, được Chúa yêu riêng, nên tôi sẽ là người lớn nhất”.
- Philipphê: “Tôi có công kiếm được bánh và cá nuôi nhiều người ăn no nê, tôi phải lớn hơn cả”.
- Giuđa Iscariôt: “Tôi được Chúa giao cho giữ túi tiền, bởi thế làm quản lý mới quan trọng. Giàu nhà kho, no nhà bếp mà. Đương nhiên, tôi phải được chỗ nhất hơn anh em”.
Theo cái nhìn của Chúa: lãnh đạo là phục vụ, kẻ làm lớn phải hy sinh.
- Cha mẹ lãnh đạo gia đình, không lúc nào không nhẫn nhục chịu đựng vất vả vì con.
- Các Giám Mục Hoa Kỳ sau khi trao ban thừa tác vụ Linh Mục cho các tiến chức, đã khiêm tốn cúi xuống nhận phép lành đầu tay của các Cha Mới.
- Hội Đồng Mục Vụ: tích cực lo lắng mọi sinh họat chung nhà thờ, cộng tác với Cha Xứ hy sinh làm việc Giáo Xứ không quản ngại thời gian…
Ý thức “không có quyền bính nào mà không bởi Thiên Chúa” (Rm 13:1), thế nên kẻ làm lớn:
+ biết chỗ đứng và phạm vi trách nhiệm của mình.
+ kiên tâm phục vụ vì quyền lợi tập thể, không tư lợi cá nhân.
+ ý thức mình chỉ là dụng cụ trong tay Chúa sử dụng.
Hình ảnh các Giám Mục, Bề Trên người Mỹ hòa nhập với các khách dự tiệc, vẫn đi xếp hàng “get line” theo thứ tự, để lấy đồ ăn riêng đã được bày biện sẵn trên bàn lớn….Thánh Phanxico Salesio nói: “Chỉ mười lăm phút sau khi qua đời, tính kiêu ngạo mới chết trong ta”.
C. Lời Nguyện kết thúc.
Lạy Chúa! “Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ”(Mt 20:28).
Con đường phục vụ luôn khá dài và chông chênh, luôn mệt nhòai và không ngơi nghỉ.
Xin Chúa giúp con kiên trì làm việc, để được lớn lên trong Chúa từng giờ. AMEN.
Lm. Đaminh Trần văn Điều, SDD.