Suy Niêm Phúc Âm Chúa Nhật XV Quanh Năm B*Mc 6:7-13
CHÚA SAI CÁC TÔNG ĐỒ ĐI RAO GIẢNG TIN MỪNG
===========================================
Cha Đamiêng, tên đầy đủ là Joseph De Vesteur, sinh ngày 03/01/1840 đi tu Dòng Thánh Tâm Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria thành lập tại Louvain (Bỉ). Thời đó, năm 1865, bệnh phong cùi lan tràn khắp xứ Honolulu, tiểu bang Hawaii. Chính phủ quyết định thu tập những người hủi sống riêng trên hòn đảo Molokai, một nơi xa xôi hẻo lánh được bao quanh bởi núi và biển. Mang nặng nỗi đau về cơn bệnh thể lý, những bệnh nhân bị bỏ rơi ấy chỉ mong có một giáo sĩ đến giúp đỡ họ nhu cầu tinh thần. Nhiều linh mục đã đến ban bí tích cho họ nhưng không ở lại lâu dài. Cuối cùng, ngày 10/5/1873, cha Đamiêng được sai đến và tình nguyện sống định cư vĩnh viễn với họ. Suốt 16 năm sống phục vụ người cùi ở Molokai, Cha mang nhiều tia hy vọng cho chốn địa ngục đầy thất vọng ấy. Cha trở thành nguồn an ủi và niềm khuyến khích cho đàn chiên khi thể hiện vai trò “bác sĩ phần linh hồn lẫn thể xác” giúp đỡ họ, không phân biệt sắc tộc màu da. Bất ngờ, năm 1876, cha Đamiêng nhận thấy những vết khô trên da thịt, bàn chân bị sốt nóng và mất cảm giác, khi đổ nước sôi vào. Không nghi ngờ gì nữa, cha đã bị nhiễm bệnh cùi. Cha thốt lên lời “Tạ ơn Chúa! Đừng ai thương hại tôi. Tôi hoàn toàn bằng lòng với Thiên mệnh an bài”. Cha qua đời ngày 15/4/1889 và được ĐGH Benedicto XVI phong thánh ngày 11/10/2009. Một tôi tớ trung thành đã chu toàn sứ vụ cao quý là được sống và chết giữa những người cùi, những anh chị em mà Cha hằng yêu thương.
A. Chúa đã sai con đi giữa muôn người.
Từ ngàn xưa Cha đã yêu con, Cha gọi con giữa muôn người. Theo tháng ngày trôi nhanh, Cha cho con thấy rằng: “Không phải con đã chọn Cha, nhưng Cha đã chọn con từ muôn thuở” (Ga 15:16).
- Chúa hiện ra với Mô-sê, sai ông đến với vua Pharaoh, đưa dân Israel ra khỏi Ai Cập (Xh 3:10).
- Chúa kêu gọi Isaia, sai ông đi làm tiên tri cho Người (Is 6:8-10).
- Chúa cũng ưu ái gọi Giê-rê-mi-a, chọn ông làm tiên tri của Chúa (Gr 1:7-10).
- Đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, Chúa lên tiếng gọi bốn ngư phủ đang vá lưới dưới thuyền, sai họ đi chài người vào Nước Trời (Mt 4:18-22).
B. Tâm hướng Chúa muốn ủy thác, khi sai con đi.
Chúa Giêsu từ trời cao đã được Chúa Cha sai xuống trần gian, thực hiện Ơn Cứu Độ nhân loại.
Để tiếp tục công việc dưới thế trần, Chúa đã tuyển chọn 12 ông mà Ngài gọi là tông đồ (Lc 6:13).
- Ban cho các ông đặc quyền Trừ Quỷ và sai họ ra đi các làng mạc chung quanh mà giảng dạy.
- Các ông không được mang lương thực, bao bị, tiền nong giắt lưng: sống khiêm nhu khó nghèo, để toàn tâm toàn lực làm tròn sứ vụ được trao phó.
- Các ông chỉ mang Gậy đi đường như một khí cụ cần thiết: dẫn đường chỉ lối, xua tan trở ngại, biểu lộ quyền uy, sức thiêng để chu toàn trọn vẹn sứ vụ “được sai đi”.
- Chân các ông được mang dép, thể hiện quyền tự do độc lập, vì luật Roma lúc đó: các nô lệ, chân không được đi dép. Các ông được sẵn sàng thoải mái, ra đi với niềm vui tràn trề hy vọng đến với tha nhân.
C. Tâm trạng người được Chúa sai đi, niềm vui kẻ đăng trình.
Đăng trình, có nghĩa là lên đường đi xa. Kẻ đăng trình là người cất bước lên đường, đi đến nơi nào đó. Với người được sai đi, thường thể hiện nhiều tâm trạng khác nhau:
- Sợ Hãi: cảm nhận một nỗi ưu tư, lo lắng… trước trọng trách được trao ban.
+ Mô-sê e ngại, chùn bước khi phải gặp vua Pharaoh, khi ra mắt với dân Israel (Xh 3:11-13).
+ Giê-rê-mi-a ngập ngừng làm ngôn sứ vì tự thấy mình non nớt, không quen ăn nói (Gr 1:6).
- Lưỡng lự, giằng co: chần chừ suy nghĩ, chưa sẵn sàng.
- Mau mắn thi hành, sẵn sàng lên đường.
+ Nghe tiếng Chúa thỉnh vấn, I-sai-a vui vẻ thân thưa: “Xin hãy sai con đi” (Is 6:8).
+ Nghe lời sứ thần giải thích và loan báo, thánh Giuse mau mắn thực hiện (Mt 1:24; 2:14).
Guido di Fontgalland, một thanh niên người Pháp, đã được cả thế giới khâm phục cùng ngưỡng mộ về cuộc sống đơn sơ và tình yêu thương cao thượng của anh. Thuở nhỏ, anh đã được cha mẹ giáo dục sống thực thi bác ái với kẻ khốn cùng. Từ lúc 5 tuổi, mỗi khi gặp người nghèo trao của bố thí giúp họ, Guido luôn có thói quen đưa tay ra để nắm tay họ. Nhiều người thắc mắc về cử chỉ ấy, Guido khéo léo trả lời: “Tôi muốn cho người nghèo một chút gì đó của chính tôi. Rõ ràng tiền bạc là của cha mẹ tôi, nhưng cái bắt tay là thuộc về tôi. Tôi thấy rằng những người nghèo rất thích được bắt tay như thế”.
D. Lời Nguyện kết thúc.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể!
Mỗi ngày Chúa đều sai con đi vào đời, làm chứng tá cho Tin Mừng của Chúa.
Xin giúp con luôn ý thức và tích cực cộng tác vào sứ vụ mà Chúa đã trao ban.
Xin cho con nhiệt tâm hăng say rao giảng bằng chính đời sống yêu thương, hy sinh,
nhẫn nại phục vụ cách nhưng không. Vì, lạy Chúa! Chúa chính là gia nghiệp đời con. AMEN.
=========================================================================
Lm. Đaminh Trần văn Điều, SDD.