Suy Niệm Phúc Âm Chúa Nhật IV Mùa Chay A
ANH ĐÃ THẤY VÌ ANH ĐÃ TIN (Ga 9:1-41)
=================================
“Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người
không xem thấy được thấy và kẻ xem thấy lại nên đui mù” (Ga 9:39).
Có một đôi vợ chồng già bị mù từ thuở nhỏ, sống bên nhau đến nay đã 80 tuổi. Nghe nói ngày ấy khi đi cưới vợ cũng bị mù như mình, chàng đã ngồi xe bò để rước cô dâu về. Đến nhà chồng, chú rể dắt tay vợ mò mẫm từ nhà trên xuống nhà bếp, đủ mọi ngõ ngách trong nhà. Thế rồi, suốt hơn 50 năm chung sống, cả thôn nghèo ấy ai nấy đều thấy đôi vợ chồng mù này dù mưa hay nắng, cứ tay trong tay lẳng lặng giúp nhau làm việc trôi chảy dễ dàng.
Trong sinh hoạt đời thường, việc khó nhất với đôi vợ chồng mù là ngày ngày múc nước từ giếng lên. Đi kín nước, cả hai đều dắt nhau đi. Người vợ thấy cây gỗ ở cạnh giếng: một tay bà ôm chặt cây, tay kia níu chặt bàn tay chồng. Người chồng quỳ trên sàn giếng thả gầu xuống múc và kéo nước lên. Lối xóm thấy vậy, ngỏ ý muốn giúp hai ông bà. Song le ông từ chối và nói: “Quí vị có thể giúp chúng tôi một lần, hai lần nhưng không thể nào giúp vợ chồng tôi kín nước cả đời được”.
Và họ đã liên tục dắt tay nhau đi lấy nước từng ngày cho đến khi đứa con đầu lòng của họ bắt đầu gánh được một gánh nước. Ơn Trên ban cho người chồng có biệt tài thổi kèn trong ban nhạc nhà quê. Mỗi dịp cưới hỏi, ông quen thổi bài “Ngày Hạnh Phúc” (Lam Phương), hoặc “Túp lều lý tưởng” (Hoàng Thi Thơ). Dù thổi kèn ở đâu, ông yêu cầu nhà đám phải mời thêm cả vợ mình đi cùng. Ông giải thích “để vợ bị mù ở nhà một mình, tôi không an tâm”.
Một ngày nọ, người chồng bị sơ ý té ngã gẩy chân. Ông nằm nhà thương suốt tuần, bà không ăn hạt cơm nào vào bụng cả ba bốn ngày liền. Bà mếu máo khóc, không có bàn tay quen thuộc của chồng, bà chẳng còn lòng dạ nào mà ăn. Những người con của ông bà, có lần đã hỏi cha mẹ họ: “Nếu ông Trời dành cho bố mẹ một cơ hội, bố mẹ có muốn được mở mắt thấy rõ ràng nhìn mặt nhau không?”. Ông trả lời: “Dắt tay nhau cả đời, bao nhiêu đường vân tay trong mẹ con, bố đã in trong tim bố rồi. Cần mắt mở làm chi”. Riêng bà, cho biết: “Người ta nhìn bằng mắt, vợ chồng tôi nhìn bằng trái tim”.
Đúng vậy, người vợ mù đã suy nghĩ chính xác. Những người bình thường đều có mắt sáng. Khi nhìn người khác, họ chỉ dùng con mắt để thấy mà quên dùng trái tim, đôi khi dễ nhận định sai lệch, rơi vào thực trạng ảo giác. Tim sáng hơn mắt. Mắt là thứ tham lam nhất trên đời, nhìn cái gì cũng đánh giá Tốt hay Xấu, xinh đẹp hay xấu xí, Nhìn cái gì thích là muốn ngay cái đó. Tim sáng hơn Mắt. Dù không thấy rõ nhưng Tim vẫn thấy bằng cảm xúc chân thật, rung động. Tim sáng nhất, thật nhất. Hơn cả mắt nhìn.
Tin Mừng hôm nay, cũng có một anh mù bẩm sinh ngồi ăn xin nơi đền thờ Giêrusalem. Anh may mắn được Chúa chữa cho mắt thấy rõ ràng. Qua đó, lòng tin vào Chúa trong tâm trí anh bổng bừng sáng.
• Con tim trong hai vợ chồng mù luôn hâm nóng, rung động nhau dù họ không thấy rõ mặt nhau.
• Con tim trong anh mù hành khất vội bừng cháy khi được Chúa là sự sáng chạm vào mắt anh.
Họ thấy bằng con tim yêu mến và tin tưởng. Tim họ thì trong sáng, Niềm Tin họ mãi vươn cao, vươn xa. Ta cùng suy niệm:
1. Anh mù đã được Thấy và đã Tin.
2. Nhiều người Thấy và Tin, đã Tin và được Thấy.
3. Phúc cho Mắt đã Thấy và Tai đã nghe.
A. Anh mù đã được Thấy và đã Tin.
Đọc lại tiến trình toàn bộ bài Phúc Âm rất dài hôm nay (Ga 9:1-41), ta như đối diện một anh mù tự bẩm sinh: chưa thấy Chúa nhưng vẫn tin có một Thiên Chúa ở trên cao, tin Đức Giêsu Kitô như một ngôn sứ, tin Ngài là Đấng từ Thiên Chúa mà đến.
1. Trước hết, gặp Chúa từ những giây phút đầu tiên, anh được Chúa xoa bùn vào mắt và nói: “Hãy đến hồ Si-lo-ác mà rửa”. Vâng lời Chúa truyền và tin vào Chúa là ánh sáng thế gian (Ga 9:5),
anh đã đến hồ rửa mắt thì thấy được rõ ràng.
2. Sau đó, khi trả lời cho những người Pharisiêu chất vấn mình “làm thế nào trước đây anh đã bị mù mà bây giờ lại thấy được?”, anh mù không ngần ngại xác tín: “Người đã chữa mắt cho tôi
được thấy chính là một vị ngôn sứ” (Ga 9:17).
3. Kế tiếp, trước đám đông Do Thái kết án người đã làm cho anh được thấy là kẻ tội lỗi (vì dám làm việc xác trong ngày sabbat), thì anh mù lại tuyên xưng mạnh mẽ về Chúa: “Nếu không phải
là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta chẳng làm được sự gì” (Ga 9:33).
4. Cuối cùng, khi gặp lại chính Đức Giêsu Kitô, anh sấp mình công bố đức tin: “Tôi tin Ngài là Thiên Chúa và là Con Người, Đấng đã đến trong thế gian” (Ga 9:35-38), Đấng đem lại sự sống
mới cho nhân loại, Đấng cho người không xem thấy như anh, lại được xem thấy. Thực tế, suốt ba năm rao giảng Tin Mừng của Đức Giêsu Kitô ở Palestine và các vùng lân cận:
• Nhiều người tuy mắt có thấy nhưng vẫn mù: vì họ đã chứng kiến bao việc lạ Chúa làm song vẫn cứng tin, cứ đòi hết dấu lạ này đến dấu lạ khác (Mt 12:38-39).
• Lắm kẻ bị mù nhưng được Chúa cho thấy: như anh mù bẩm sinh (Ga 9:1-41), anh mù Bartimê ở Gierico (Mc 10:46-52), anh mù Bethsaida (Mc 8:22-26), hai anh mù Capharnaum (Mt 9:27-31).
B. Nhiều người Thấy và Tin, đã Tin và được Thấy.
Trong ca sinh hoạt của Đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể ngày xưa trước 1975, tôi còn nhớ một bài hát: “Tôi đã tìm, tôi đã thấy, tôi đã gặp Người trong tâm hồn. Tôi đã tìm, tôi đã thấy, tôi đã gặp Người trong tâm tư. Chúa đến với ta nhưng ta nào có biết. Chúa đến với ta nhưng ta nào có hay?..” Lời ca vui dzí dzỏm đó giúp tôi sực nhớ lại tâm tình của anh mù hôm nay: anh đã gặp Chúa khá lâu trong tâm hồn và lúc này anh trực diện gặp Chúa trong thể xác được chữa lành. Từ đó, niềm tin Chúa lại lớn mạnh trong anh.
Với 33 năm nhập thể làm người nơi dương thế, Đức Giêsu Kitô đã chứng kiến biết bao người công chính thấy Chúa và tin Chúa. Bên cạnh đó, cũng không thiếu kẻ tin vào Ngài nên được thấy Ngài.
1. Vừa thấy vì sao lạ xuất hiện trên bầu trời, các nhà chiêm tinh phương Đông biết rằng một Đức Vua dân Do Thái mới chào đời. Dõi theo ánh sao lạ, họ đã tìm đến tận nơi Chúa Hài Nhi giáng
sinh mà sấp mình thờ lạy Chúa (Mt 2:1-12).
2. Viên sĩ quan đại đội trưởng ngoại giáo nghe đồn về Đức Giêsu quyền năng, mong Chúa đến cứu sống người nô lệ của ông bệnh nặng. Tin Chúa hết lòng, ông chỉ xin Chúa phán một lời từ đàng
xa, không cần đến nhà ông chữa trị, đầy tớ của ông ắt được khỏi (Lc 7:1-10).
3. Một người cha có con trai mắc chứng bệnh kinh phong nặng nề, ông quỳ trước mặt Chúa nài van Ngài ra tay cứu chữa cậu quí tử, mong Chúa trợ lực lòng tin còn non kém của ông (Mc 9:14-29).
4. Nghe chị phụ nữ làm chứng về Chúa Giêsu, nhiều người Samaria khác đến gặp Chúa và tin lời Người giảng dạy. Họ nói với nhau “Quả thật, chúng ta đã nghe và biết rằng Người thật là Đấng
Cứu Độ trần gian” (Ga 4:39-42).
5. Vốn mạnh tin vào Chúa có sức thiêng chữa lành mọi bệnh tật, một bà bị băng huyết đã mười hai năm âm thầm tiến đến gần Chúa, chạm nhẹ vào tua áo Ngài. Bà tin, nên bà được khỏi (Mc 5:28).
6. Anh mù thành Giê-ri-khô (Mc 10:46-52) vừa nghe nói Đức Giêsu Nazareth đang đến gần, liền hô to lớn tiếng xin Chúa cứu chữa. Thấy vậy, Chúa phán: “Lòng tin của anh đã chữa anh”, tức thì
anh được sáng mắt tỏ tường, đoạn bước đi theo Ngài.
7. Tên gian phi bị treo trên thập giá cùng với Đức Giêsu Kitô, vốn có lòng kính sợ Thiên Chúa và tin vào Nước Trời, nên đã được Chúa cứu giúp, trọng thưởng anh trong giờ sau hết (Lc 23:43).
8. Ngày thứ nhất trong tuần, Gioan chạy đến mồ thánh nơi đã táng xác Chúa Giêsu. Ngạc nhiên thấy mộ hoàn toàn trống trải: xác Chúa không còn, mọi vật đều được xếp đặt trật tự. Gioan tin rằng “Thầy đã sống lại thật như lời Thầy đã tiên báo trước khi chết” (Ga 20:1-8).
9. Khi Chúa Phục Sinh hiện ra lần II với nhóm môn đệ, tông đồ Tôma cũng có mặt, nhìn trực tiếp đôi tay và cạnh sườn Thầy đầy những dấu chứng tử nạn, “ông đã thấy và đã tin” (Ga 20:27-28).
10. Trên đường trở lại làng Emmaus, hai môn đệ bất ngờ gặp vị khách lạ đồng hành và trao đổi việc “ông Giêsu Nazareth bị tử hình, đóng đinh vào thập giá”. Khi ngồi đồng bàn, họ thấy vị khách ấy “cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra”: mắt họ nhận ra Thầy và tin Ngài đã sống lại (Lc 23:13-35). Có biết bao sự lạ Chúa đã làm trong đời mình, ta có nhạy bén nhận ra và tin vào Chúa quyền uy không?
C. Phúc cho Mắt đã thấy và Tai đã nghe.
Ông Louis Braille người Pháp sinh 04/01/1809 tại một ngôi làng nhỏ cách thủ đô Paris khoảng 30 km. Năm lên 3 tuổi, vụng tay nghịch ngợm trong xưởng làm việc của thân phụ, cậu đã bị một vật nhọn đâm vào làm hỏng mắt trái. Do điều kiện y tế lúc ấy yếu kém, mắt bên phải cũng bị nhiễm trùng và hư hỏng luôn. Sống trong bóng đêm vĩnh viễn, Louis được cha gửi đi học tại ngôi trường dành cho người khuyết tật. Tại đó, cậu được dạy các kỹ năng cơ bản dành cho trẻ khiếm thị, học nhạc và làm các vật thủ công.
Ở trường chỉ có 14 quyển sách đặc biệt dành cho người mù, Louis thông minh đọc xong tất cả. Dựa vào hệ thống mã dùng làm tin nhắn bí mật dùng trong quân đội, Louis đã cố gắng sáng tạo nên một loại chữ viết dành cho người khiếm thị. Để giúp người mù dễ nhận ra mặt chữ, mỗi chữ cái phải được ký hiệu đơn giản để họ nhận biết bằng đầu ngón tay. Cuối cùng Louis đã hoàn thiện hệ thống chữ nổi năm cậu được 15 tuổi. Sáu năm sau đó, hệ thống chữ nổi Braille đã phổ biến rộng rãi khắp thế giới, cộng với một thiết bị hỗ trợ việc viết chữ Braille dễ dàng và nhanh chóng hơn.
Tàn Bất Phế. Bị khuyết tật bất ngờ nhưng Louis Braille không tuyệt vọng về tương lai đời mình.
Ông đã sáng tạo bộ chữ nổi giúp người khiếm thị có cơ hội tiếp cận kiến thức văn hóa dồi dào.
Lời Chúa Giêsu nhắc nhớ các tông đồ: “Phúc cho mắt anh em vì được thấy. Phúc cho tai anh em vì được nghe vì nhiều người mong ước xem điều anh em thấy mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe mà không được nghe” (Mt 13:16-17). Thế nên, kẻ bị mù và câm điếc, định mệnh đời họ thật bấp bênh.
1. Hạnh phúc cho ta được sinh ra có đầy đủ tứ chi (đầu, mình và tay chân), không bị khuyết tật đau đớn (bất toại, tê thấp, bại liệt, phong hủi…). Xã hội ngoài đời quen quan niệm:
• Cuộc sống, thì “Giàu hai con mắt, Khốn Khó hai bàn tay”.
• Người đẹp tuyệt hảo, là người “có đôi mắt bồ câu, lỗ mũi dọc dừa, miệng cười trái xoan với đôi má lúm đồng tiền”.
2. Hạnh phúc cho đôi mắt thể lý, khi người kitô hữu:
• Thấy Chúa ban cho ta nhiều điều tốt đẹp => tin Chúa là Đấng quan phòng mọi sự.
• Thấy Chúa giữ gìn ta thân xác lành mạnh => tin Chúa là Nguồn sự sống của ta.
• Thấy Chúa phú bẩm ta trí khôn minh mẫn => tin Chúa là Đấng sáng soi, trợ lực mình.
• Thấy Chúa chúc lành ta sống an nhàn thư thái => tin Chúa giàu lòng yêu thương ta.
3. Hạnh phúc cho đôi mắt đức Tin, khi người kitô hữu:
• Tin vào kho tàng đạo lý của Chúa & Hội Thánh: sống tôn kính, thờ phượng Chúa luôn.
• Lắng nghe, học hỏi những lề luật Chúa & Giáo Hội: sống tuân giữ, thực thi đêm ngày.
• Kín múc kho tàng ân sủng Chúa ban qua Giáo Hội: sống thanh sạch nhận lãnh đều hòa.
• Tham dự sốt sắng bàn tiệc Lời Chúa & Thánh Thể: sống dâng lễ với Chúa suốt đời.
D. Lời Nguyện kết thúc.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể !!!
Chúa là nguồn ánh sáng cho thế gian. Xa lìa Chúa, con mãi đi trong tăm tối, lu mờ.
Đã nhiều lúc trong cuộc sống, mắt con tuy trông thấy bên ngoài nhưng lại đui mù nơi nội tâm.
Con mù quáng trong sự tội, không còn phân biệt phải trái, cứ đắm mình vào những đam mê bất chính.
Cúi xin Chúa liên tục xoa bùn và rửa mắt con, giúp con nhận ra Chúa hiện diện trong tha nhân, trong Lời Chúa và Thánh Thể, trong kho tàng ân sủng và đạo lý, mà con cần kín múc mỗi ngày. AMEN.
==============================================================
Fr. Dominic Dieu Tran, SDD.
Subscribe to Updates
Get the latest creative news from FooBar about art, design and business.