Suy Niêm Phúc Âm Chúa Nhật III Quanh Năm C
LOAN BÁO TIN MỪNG CHO NGƯỜI NGHÈO
======================= (Lc 1:1-4; 4:14-21)
Trước 1975, đoàn cải lương Dạ Lý Hương ở Saigon có trình diễn một vở cải lương, có tựa đề “Đời là một chữ T ”. Trong đó, cặp đào kép nổi tiếng Hùng Cường-Bạch Tuyết cùng các nghệ sĩ trong Đoàn diễn đạt cho mọi người thấy bối cảnh một gia đình giữa thủ đô hoa lệ: ai cũng mong làm giàu, tìm đủ cách để được nhiều tiền. Có tiền ắt phát sinh tình cảm lem nhem, thậm chí mua tiên cũng được. Thế rồi, càng lắm tiền, người trong gia đình càng làm ăn phi pháp, phạm nhiều chuyện vô luân, thêm tội, đoạn bị bắt vào tù. Cuối cùng, dừng chân trong trại giam lâu ngày, ai nấy mới tỉnh thức nhận ra thì đã muộn: đúng thật, “đời là một chữ T ” quyến rũ (Tiền, Tình, Tiên, Tội, Tù), khó mà cưỡng lại được.
Hôm nay, Chúa Giêsu vào hội đường Nazareth ngày sabbat, công khai ứng nghiệm lời Isaia tiên báo: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, xức dầu tấn phong tôi để tôi đi loan báo Tin Mừng cho người nghèo”.
A. Nghèo túng: một hoàn cảnh, một thực trạng.
Tự bản chất, Nghèo không hẳn là một tội đồ xấu xí, nhưng là một thực trạng dễ tự ti, mặc cảm.
Bởi đó, khi đặt đôi chân bước vào đời, không ai thích an phận, chịu thua kém người khác.
Lắm kẻ đã dùng đủ mọi thủ đoạn, để có nhiều tiền, mong được giàu có, khỏi phải nghèo muôn thuở.
Hoạ hiếm lắm chúng ta mới nhận ra được một gương sáng nơi con người Phanxicô d’Assisi: thánh nhân giàu có hoàn toàn, con đại gia sung túc; đã dám từ khước tất cả mọi đặc quyền đặc lợi của gia đình, để mong được sống nghèo nên giồng Đức Giêsu Kitô. Ông Vladimir Lênin, vị lãnh tụ Cộng Sản ở Liên Xô 1917, vốn khâm phục thánh Phanxico đã nói: “Để có thể làm thay đổi bộ mặt thế giới, có lẽ chỉ cần 10 con người như thế”.
B. Đức Giêsu Kitô: sống và rao giảng Tin Mừng cho người nghèo.
Nhìn tổng hợp vào bốn Phúc Âm, ta thấy nhiều cái Nghèo của Đức Giêsu Kitô:
- sinh ra trong túng thiếu: nơi máng cỏ hang lừa chuồng bò ở Bêlem.
- sống giản dị thanh bần ở Nazareth: không có gì nổi bật, đáng gây chú ý cho dân làng.
- đi rao giảng Tin Mừng công khai suốt ba năm:
- môn đệ đói lả phải bứt bông lúa vò trên tay để ăn.
- mượn bánh và cá của một em bé để làm phép lạ nuôi dân chúng được no nê.
- thuê thuyền của các tông đồ để đứng giảng dạy cho đám đông tụ tập trên bờ biển.
- chết đau đớn trong hoàn cảnh “vô sản”:
- không mảnh vải che thân trên thập tự giá.
- không phần mộ để táng xác, phải mượn của ông Giuse A-ri-ma-thê đã mua trước đó.
Đúng là một “kiếp nghèo” hoàn toàn trong cuộc sống dương gian của Chúa. Bất chợt, tôi nhớ lại một bài hát có lời của Trần Qúy như sau: “Khi tôi sinh ra mang được ngay tiếng con nhà nghèo. Qua bao nhiêu năm không đổi thay lớn lên còn nghèo. Đêm đêm đôi mi mong giấc ngù mời không đến. Tương lai đi xa tôi mến nghèo, nghèo thương tôi”.
C. Sống thanh bần giản dị: niềm vui và cơ hội tạo an bình, hạnh phúc.
Thực tế: không thiếu những doanh gia giàu có, thích sống nghèo để tìm được niềm vui đích thật:
- Đức Phật Thích Ca: từ bỏ nếp sống Hoàng Cung vương giả, thoát tục cõi phàm trần ô trọc, đi đến chốn cô tịch, sống giản dị, siêu thoát mọi vương vấn bụi đời, tìm lại căn tính bản thân.
- Thánh Antôn Viện Phụ: bán hết mọi gia tài cha mẹ trăn trối, chỉ để lại một ít cho em gái sinh sống, đoạn phân phát cho người nghèo, rồi ẩn mình trên núi cao, sống tịnh trai hoà hợp với đất trời, với thiên nhiên hiu quạnh.
Nghèo không là một tội phạm, nên không có chi phải mặc cảm xấu hổ.
Nghèo biết tự trọng, bảo trì nhân cách tốt, ắt luôn được đánh giá cao.
Nghèo nuôi dưỡng lòng nhân ái, vẫn được nhiều người tôn trọng và quý mến.
D. Lời Nguyện kết thúc.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể!
Xin giúp con biết vui nhận những gì Chúa gửi đến trong cuộc đời con,
biết sống thanh đạm để nên giống Chúa trong âm thầm ẩn dật ở Nazareth
trong đơn nghèo giản dị khi rong ruổi khắp phố phường của Palestine,
nhờ đó, con không thể bị lạc lối trên chính lộ, trên con đường Chúa đã đi xưa. Amen !!!
Lm. Đaminh Trần văn Điều, SDD.