Suy Niệm Phúc Âm Chúa Nhật I Phục Sinh
ÔNG ĐÃ THẤY VÀ ĐÃ TIN
===============================
Alexis Carrel là một bác sĩ y khoa người Pháp, sinh tại Lyon trong một gia đình Công Giáo đạo đức. Mồ côi cha khi vừa 4 tuổi, Alexis được mẹ giáo dục trong niềm kính sợ Thiên Chúa. Được ăn học đến nơi đến chốn, trở thành một sinh viên xuất sắc: tự dưng một ngày nọ Alexis bị ảnh hưởng thuyết duy vật vô thần đã đánh mất đức tin ki-tô giáo tinh tuyền thuở ban đầu.
Trở thành bác sĩ và giáo sư giải phẩu học uy tín của Đại Học Lyon, chàng không bao giờ tham dự các tour hành hương Lộ Đức mà giáo phận Lyon tổ chức dành riêng cho các bệnh nhân thường niên. Vào một ngày trong năm 1903, anh bạn thân của chàng bất ngờ bị trở ngại vào phút chót, ông ta nhờ bác sĩ Alexis thay thế giúp mình đi tháp tùng bệnh nhân của anh đến Lộ Đức. Vị bác sĩ vô thần miễn cưỡng nhận lời vì cả nễ. Tuy nhiên trong thâm tâm, Alexis cũng muốn đi để được dịp nhạo cười niềm tin nhảm nhí của các tín hữu Công Giáo vô học, ngây thơ và dễ tin.
Trên chuyến du hành ấy, có một bác sĩ khác cũng tháp tùng đi theo bệnh nhân của ông ta. Vị bác sĩ này tâm sự với Alexis Carrel: “Tôi thấy có những trường hợp bệnh nhân bị ung thư lao phổi nặng và mù lòa thật sự. Y Học đã bó tay, ấy thế mà, các bệnh nhân sau khi đến Lộ Đức, họ đều được khỏi bệnh cách lạ thường, đến nỗi các bác sĩ không sao giải thịch được. Vậy anh nghĩ sao?”. Alexis trả lời: “Việc ấy không thể nào xảy ra được. Nếu tôi tận mắt chứng kiến một sự kiện, thì tôi sẽ cúi đầu chấp nhận”.
Bệnh nhân Marie Ferrand 24 tuổi, là người được anh bạn đã nhờ Alexis Carrel chăm sóc cách riêng. Cô mắc bệnh lao phổi ở thời kỳ cuối, cộng thêm chứng bệnh sưng màng bụng đau đớn. Cả bệnh viện đã chịu thua, đành để cô nằm một mình chờ chết. Tuy nhiên, cô ước ao được đưa đến Lộ Đức để khấn Đức Mẹ cứu chữa mình. Khi đến nơi, sức khỏe cô yếu dần, chỉ còn thoi thóp thở. Bác sĩ Alexis biết rõ: cô ta có thể tắt thở bất cứ lúc nào. Ông nói nhỏ với bác sĩ bạn: “Nếu cô này được khỏi bệnh thì thật là một phép lạ. Lúc đó, tôi sẽ tin và sẽ cắt tóc đi tu làm thầy dòng”.
Khi cô Marie Ferrand được mang xuống hồ tắm, do quá yếu liệt, người ta chỉ lấy nước suối thoa rửa trên người cô. Đứng bên cạnh cô trong mọi lúc, bác sĩ Alexis tự dưng thấy nét mặt bệnh nhân như dần dần hồi sinh: gương mặt cô trở nên hồng hào, nhịp đập tim mạch bổng bình thường, cái bụng phình to bất ngờ từ từ xẹp xuống. Hiện tượng lạ lùng ấy xảy ra trong vòng 20 phút, khiến Marie Ferrand la to: “Con đã được khỏi bệnh”. Bác sĩ Alexis Carrel sau đó phải thú nhận: “Đây chính là một phép lạ”.
Ông đã thấy và đã tin. Rõ ràng lúc sinh thời, Alexis Carrel đã tiến cao trên đài danh vọng và đoạt giải thưởng Nobel về Y Khoa, lúc này khi giờ chết đến, ông đã tắt thở trong niềm tin đơn sơ của một đứa trẻ. Thật hạnh phúc cho ông là người có đức tin thực sự vào Thiên Chúa.
A. Những việc “đã thấy và đã tin” trong Tin Mừng của Chúa.
Suốt ba năm rao giảng Tin Mừng công khai của Chúa Giê-su, nhiều kẻ đã thấy các việc lạ Chúa làm, đã nghe bao lời giảng dạy của Đấng có uy quyền. Tất cả đều một lòng xác quyết: họ đã thấy và đã tin.
- Nửa đêm đang canh giữ đàn vật, được sứ thần Chúa mách bảo, những người chăn chiên đã rủ nhau đến Bê-lem (Lc 2:15): họ đã thấy Giuse, Maria và Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ, cùng dâng cao niềm tin về Chúa Hài Đồng Giê-su.
- Nhờ vì sao lạ xuất hiện và dẫn đường, các nhà chiêm tinh phương Đông đã đến nơi Hài Nhi ở: họ cũng thấy Hài Nhi và mẹ Người là bà Maria, họ sấp mình tin kính, thờ lạy Chúa (Mt 2:11).
- Nghe chị hàng xóm ra giếng kín nước, thông báo rằng chị đã thấy Đấng Messia, nhiều cư dân thành Xy-kha đã ra khỏi nhà gặp gỡ Chúa và tin vào Ngài, vì lời chị ấy làm chứng (Ga 4:39).
- Biết rõ Đức Giê-su đang ở trong nhà chị em Matta, một đám đông người Do Thái làng Bêtania đã kéo đến xem Lazaro mới sống lại: họ thấy việc lạ Chúa làm và họ tin vào Ngài (Ga 12:9).
B. Câu chuyện “đã thấy và đã tin” nơi Tin Mừng hôm nay.
Đi vào trình thuật tin mừng Gioan, ta thấy có ba nhân vật thuộc nhóm đầu tiên nhận biết tin vui “Chúa đã phục sinh”. Đó là: chị Maria Madalena, thánh Phê-rô và thánh Gioan Tông Đồ. Họ đều chứng kiến trực tiếp: rõ ràng không thấy xác Chúa ở trong mồ,nhưng cả ba lại phán đoán với tâm trạng khác nhau.
1. Đức tin Maria Madalena:
- Bản chất phụ nữ dịu dàng ủy mị, tình cảm tiếc nuối vì cái chết của Chúa: “Ngài đã đi xa thật rồi, không còn hiện diện với mọi người nữa”.
- Đến viếng mộ, thấy mất xác Chúa, tư tưởng suy đoán duy nhất của chị là người nào đó đã cướp xác Ngài, hoặc đem cất Ngài giấu tại nơi bí mật (Ga 20:13.15).
- Đã gặp Chúa nhưng không nhận ra Ngài (Ga 20:14) vì đang bàng hoàng hoang tưởng. Chợt nghe Chúa gọi tên mình, bà mới tỉnh cơn mê “tin Chúa đang sống thật rồi”.
2. Đức tin của Phêrô:
- Bản chất ngư phủ đầy tính cương nghị, hăng nồng và dứt khoát; Phê-rô khá nhiều lần biểu lộ niềm tin của mình với Chúa.
+ thấy rõ Chúa đi trên mặt biển: ông mạnh dạn đến với Ngài nhưng yếu tin sắp ngã quỵ.
+ biết rõ dung nhan và hành vi Chúa làm: ông yếu tin dại miệng chối Chúa ba lần.
- Mãi đến khi Chúa phục sinh, Ngài âu yếm hỏi lại “Anh có thực yêu mến Thầy không?”.
Lúc ấy, Phêrô can đảm trả lời: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mà, Thầy biết con mến Thầy”.
- Đỉnh cao của đức tin mà Phêrô thực sự bày tỏ với Chúa, chính là lúc khi ông đối diện thấy Chúa vác thập giá đi vào Giêrusalem đang lúc Phêrô muốn trốn chạy bạo vương Neron. Hiểu ý Thầy muốn: ông đã trở lại để “cùng chịu đóng đinh thập tự” như Thầy.
3. Đức tin của Gioan:
- Đời trai trẻ tin mến Chúa thật tình, Gioan dâng cả tuổi thanh xuân theo Chúa đến cùng.
- Được Chúa ưu ái, trọng thưởng ông niềm tin chung thủy: cho ông tựa đầu vào ngực Chúa, tín nhiệm trao thân mẫu Ngài cho Gioan phụng dưỡng phút cuối đời…
- Chúa tắt thở trên thập tự: ông xao xuyến đồng cảm phút biệt ly, tâm tư nhung nhớ bao lời Thầy nói, lý trí ghi đậm bao ký ức đẹp với Thầy không thể nào quên.
=>Đến mồ, thấy mộ trống, khăn liệm gọn gàng: Nhớ và Tin lời Thầy nói, đã hiện thực.
C. Đến mà xem: để Thấy và để Tin.
Chợt nhớ lại câu chuyện trong sách Các Vua (I V 10:1-13): Nữ hoàng Saba từ phương Nam nghe danh tiếng vua Salomon khôn ngoan tài ba xuất chúng, bà cũng đến Gierusalem với đoàn tùy tùng đông đảo, mang nhiều lạc đà chở đầy hương liệu, cùng một số lượng vàng đá quý. Khi vào hội kiến nhà Vua, bà muốn nói với Salomon tất cả những gì bà suy nghĩ trong lòng: “Những điều tôi đã nghe nói ở nước tôi về ngài và sự khôn ngoan của ngài, quả là sự thật. Tôi đã không tin những điều người ta nói, cho đến khi tôi đến và thấy tận mắt; nhưng thật ra người ta cho tôi biết chưa tới một nửa. Ngài còn khôn ngoan và giàu có hơn tiếng đồn tôi đã nghe. Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa của ngài”.
- Nữ hoàng Saba đã đến và xem vinh quang Salomon, bà tin Thiên Chúa của Vua thật quyền uy.
Nói chung, phải Đến mà Xem, chiêm ngắm các kỳ công của Chúa để Thấy và Tin Chúa mạnh mẽ hơn.
- Gioan nghe lời Thầy Gioan Tiền Hô giới thiệu, đã đến mà xem nơi Đấng là Chiên Thiên Chúa ở, cùng định cư với Người (Ga 1:39). Ông đã thấy và đã tin, đi theo Giêsu làm môn đệ Chúa.
- Nathanael cũng biết rõ Nazareth nào có cái gì hay, nhưng ông cũng đến mà xem Chúa thế nào. Sau đó, ông mạnh dạn tuyên xưng niềm tin “Thầy là Con Thiên Chúa, là vua Israel” (Ga 1:49).
- Nghe tin Chúa vào thành Giêricô, ông Giakêu thấp bé vội chạy lên cây sung để xem Chúa rõ ràng. Chúa ưu ái ghé vào nhà ông, Giakêu bày tỏ niềm tin sám hối vào Chúa bằng việc bố thí cho kẻ khó và đền bù những thiệt hại mình đã lỗi phạm với tha nhân trong quá khứ.
D. Lời Nguyện kết thúc.
Lạy Chúa Kitô Phục Sinh!!!
Chúa đã sống lại khải hoàn, ban tặng cho con nguồn ơn cứu rỗi.
Xin giúp con xua trừ con người cũ bất toàn đầy tội lỗi, mặc lấy con người mới thánh thiện
tốt lành trong ơn Chúa tái sinh, biết mạnh dạn reo vang “Halleluyah! Chúa đã phục sinh”. Amen.
=========================================================================
Fr. Dominic Dieu Tran, SDD.