Suy Niệm Phúc Âm Chúa Nhật VI Phục Sinh C
CHÚA Ở TRONG TA, TA Ở TRONG CHÚA
======================== Ga 14:23-29
Có một câu chuyện người dân Châu Mỹ La Tinh (South America) thường truyền tụng từ đời này sang đời kia: một đêm nọ, có vị tu sĩ nằm ngủ mơ thấy mình đang đi dạo, dọc theo bờ biển với Chúa. Thầy nhìn xuống bãi cát, thấy có hai dấu chân: một của mình và một của Chúa.
Nhưng sau đó, đi thêm một đoạn đường nữa trên cát, Thầy chỉ thấy còn một dấu chân mà thôi. Vị tu sĩ nhớ lại: đó là những ngày Thầy buồn khổ và cực nhọc nhất. Suy nghĩ một lúc, Thầy than thở với Chúa: “Lạy Chúa, Chúa đã hứa với con rằng nếu con theo Chúa, Người sẽ ở với con luôn. Ấy thế mà giờ đây, giữa lúc con bị chao đảo nhất, thì con chẳng còn thấy dấu chân Chúa ở đâu cả. Vậy, thưa Chúa! Con không hiểu tại sao Chúa lại bỏ rơi con, lìa bỏ con ngay thời điểm con cần Chúa hiện diện nhất?”.
Chúa mới trả lời Thầy cách từ tốn:“Con ạ! Ta chẳng bao giờ bỏ con mồ côi đâu. Khi con chỉ thấy còn một dấu chân trên cát, con phải hiểu rằng: ngay lúc khốn khó ấy, Ta vác con trên vai và mang con đi”.
Thật đúng vậy: Chúa ở với ta đêm ngày, dù ta thành công hay thất bại, cả khi ta vui sướng lẫn ưu sầu.
Tin Mừng tuần này, Chúa Giêsu tâm sự với các tông đồ: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại trong người ấy”(Ga 14:23
A. Thiên Chúa ao ước ở với con người.
Rất nhiều lần Thiên Chúa đã tỏ bày khát vọng: Ngài muốn ngụ cư giữa lòng nhân loại.
Thánh Vịnh 149: 3-4 viết: “Hãy ca tụng Người trong vũ điệu, hát ca vịnh mừng Người theo nhịp trống cung đàn. Vì Thiên Chúa vui thích ở giữa dân Người, ban chiến thắng huy hoàng cho kẻ khiêm tốn”.
- Ngay sau khi Nguyên Tổ phạm tội bất tuân lệnh Thiên Chúa, Ngài vẫn thương mến con người, cùng hứa ban một Đấng Cứu Thế sẽ đến cứu độ chúng nhân (St 3:15).
- Khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con mình tới (Gl 4:4): Ngài đã thực sự trở nên người phàm và cư ngụ giữa muôn người (Ga 1:14).
- Chúa Giêsu còn muốn ở với loài người mọi ngày cho đến tận thế (Mt 28:20) và Ngài đã ẩn mình rõ ràng trong Bánh Thánh Thể, ngự nơi Nhà Chầu tại các nhà thờ trên khắp thế giới.
B. Và Thiên Chúa đã thực sự ở trong linh hồn người kitô hữu.
Chúa ngự nơi tâm hồn người tín hữu.
- khi họ chịu phép Thánh Tẩy: tâm hồn thụ nhân trở nên con Chúa, có Chúa ở với mình.
- khi họ lên rước lễ: đón nhận Chúa Giêsu Thánh Thể vào trong con người mình.
- khi họ nhận các Bí Tích: nguồn ơn thánh hóa tác động giúp tín hữu kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa thường xuyên, “Chúa ở trong tôi, tôi ở trong Chúa”.
C. Những lợi ích thiện hảo khi Chúa ở cùng ta.
Ngày 17/9/1224, sau khi được chính Thiên Chúa thúc đẩy thành lập dòng Anh Em Hèn Mọn, thầy sáu Phanxicô đã lui về nơi cô tịch Alverne, phía bắc Assisi để tĩnh niệm, ăn chay cầu nguyện. Trong một lúc xuất thần, Thầy nhìn thấy thiên thần Sêraphim và một cây thánh giá. Tỉnh dậy, vị phó tế cảm nhận mình được Chúa in năm dấu thánh trên thân xác. Phanxicô d’Assisi dâng cao lòng tin cậy mến Chúa, khi được vinh phúc minh họa lại hình ảnh của một Giêsu Nazareth chịu thương khó.
Được chia sẻ với Chúa các chứng tích khổ nạn, vị thánh của hòa bình vui sướng vì có Chúa ở bên mình.
Ta hãy lạc quan vui sướng, khi nhận ra nhiều lợi ích sẽ đến với linh hồn mình, nếu có Chúa ở cùng:
- Được nên hoàn thiện như Cha trên trời (Mt 5:48), sống đức Ái trọn hảo.
- Được ở trong vương quốc của Chúa: như anh trộm lành phút cuối trên đồi Calvariô (Lc 23:43),
- Được đứng trong hàng ngũ triều thần các thánh trên trời (Kh 7:9-14).
- Được Thiên Chúa bảo vệ khỏi quyền lực Satan, nó không thể ám hại hay hủy diệt ta.
- như ông Gióp đêm ngày luôn tin tưởng, kính mến, cậy trông vào Chúa.
- như Cha Thánh Gioan Vianney lúc nào cũng bám chặt vào Chúa Giêsu Thánh Thể.
- như chính Chúa Giêsu luôn trung thành với Chúa Cha suốt 40 ngày đêm chay tịnh trong sa mạc hoang vu.
D. Lời Nguyện kết thúc.
Lạy Chúa Giêsu! “Xin hãy ở cùng con luôn mãi. Chúa lìa con, con biết đâu nương nhờ?
Nơi dương gian con giá lạnh hôm mai. Hãy ở lại trong cõi lòng con thơ”.AMEN.
Fr. Dominic Dieu Tran, SDD.